A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Nước mắt Djokovic, Alcaraz, Swiatek và ý nghĩa của quần vợt Olympic

Người chiến thắng, kẻ chiến bại đều khóc và nó cho thấy, quần vợt tại Olympic vẫn có rất nhiều ý nghĩa.

Nước mắt Djokovic, Alcaraz, Swiatek và ý nghĩa của quần vợt Olympic

Những giọt nước mắt của Novak Djokovic nói lên chiến thắng ở môn quần vợt tại Olympic có tầm quan trọng thế nào. Ảnh: Olympic Games

Nếu cảm xúc là thước đo để đánh giá liệu quần vợt Olympic có ý nghĩa như 4 giải Grand Slam hay không, có rất nhiều bằng chứng ở Paris cho thấy điều đó là đúng. Hôm Chủ nhật (4.8), Novak Djokovic - người đã có 24 danh hiệu Grand Slam, đã khóc và gọi tấm Huy chương Vàng giành được trước Carlos Alcaraz là “thành công lớn nhất trong sự nghiệp”. Trong khi đó, ở một góc khác, tay vợt người Tây Ban Nha đã khóc khi phỏng vấn, với sự đau khổ tột cùng. Trước đó ít ngày, Iga Swiatek đã giấu đôi mắt ướt nhòa dưới chiếc mũ của mình khi thua ở bán kết đơn nữ trước Zheng Qinwen - người sau đó giành Huy chương Vàng. Những giọt nước mắt tiếp tục tuôn rơi khi Swiatek phỏng vấn với Đài truyền hình Ba Lan. Cô không thể hiểu được chuyện gì vừa xảy ra. Không thể nói nên lời. Đây là sự thật phũ phàng về việc quần vợt chuyên nghiệp có thể tàn khốc đến mức nào. Môn thể thao này chỉ trở lại Olympic vào năm 1988 sau 6 thập kỷ vắng bóng, nhưng nó đã tạo ra vô số câu chuyện và cảm xúc hấp dẫn nhất kể từ đó.

Steffi Graf có thể đồng cảm với những gì Swiatek đã trải qua. Tay vợt có 22 Grand Slam đơn trong sự nghiệp bị đánh bại bởi Jennifer Capriati, 16 tuổi, trong trận chung kết đơn nữ tại Thế vận hội Barcelona năm 1992. Andy Murray giành được 3 Grand Slam, trong đó, danh hiệu đầu tiên - ở Mỹ mở rộng năm 2012, chỉ có thể thành hiện thực sau tấm Huy chương Vàng Thế vận hội London. Sau đó 1 tháng, anh tạo ra sự đột phá tại Flushing Meadows.

4 năm sau, có một cuộc hội ngộ đáng kinh ngạc giữa hai chiến binh vĩ đại của môn thể thao này, Murray và Juan Martin Del Potro, trong trận chung kết Olympic ở Rio. Không phải là trận đấu hoành tráng nhất về mặt chất lượng, nhưng ý nghĩa của nó ở góc độ khác.

Hãy cảm nhận chất lượng của những nhà vô địch ở 5 kỳ Olympic gần nhất, đó là Djokovic, Nadal, Murray (2 lần) và Alexander Zverev.

Zverev bỏ lỡ cơ hội giành danh hiệu Grand Slam đầu tiên của mình tại New York vào năm 2020 sau khi thua Dominic Thiem trong 2 set. Nên tấm Huy chương Vàng tại Tokyo không chỉ là một liều thuốc xoa dịu.

Năm 2022, từng có những chỉ trích nhằm vào các tay vợt không tham dự Wimbledon 2022 vì không tính điểm xếp hạng, nhưng Olympic cũng không tính điểm xếp hạng. Monica Puig chiến thắng ở nội dung đơn nữ tại Rio 2016. Sau khi thắng Angelique Kerber, điều cô nói cho thấy giá trị của Olympic. “Khi mọi người hỏi về sự lựa chọn giữa Grand Slam và huy chương Olympic, tôi sẽ luôn chọn huy chương Olympic. Nó có ý nghĩa gì với đất nước tôi và với tôi. Có 4 giải Grand Slam mỗi năm và có 1 kỳ Olympic sau mỗi 4 năm. Nghĩa là bạn có một thứ gì đó rất hiếm”.

Đâu đó có thể phản đối mong muốn giành Huy chương Vàng của Djokovic sau khi anh đã có những gì danh giá nhất của quần vợt thế giới. Nhưng sự thật là “Tinh thần Olympic” vẫn tồn tại và mạnh mẽ.


Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Bài viết liên quan

Nội dung đang cập nhật...