Bộ phim chữa lành những trái tim tan vỡ
"Khi bầu trời gặp biển cả, ở giữa là chúng ta", tác phẩm chữa lành độc đáo của điện ảnh Nhật Bản.
Khi bầu trời gặp biển cả, ở giữa là chúng ta (tựa gốc Hand in Hand), bộ phim mới nhất của đạo diễn Michio Koshikawa (Nhật Bản), là một bức tranh khắc họa nỗi đau một cách tinh tế và đầy cảm xúc của mỗi chúng ta trong hành trình tìm kiếm giá trị đích thực của cuộc sống.
Trong thế giới ồn ào và đầy hỗn loạn, có những người mang trong mình những nỗi đau lặng thầm, đôi khi quá lớn để có thể diễn tả bằng lời, và vì thế họ trốn chạy, họ làm bản thân bị thương hoặc tìm đến những điều tiêu cực nhất để kết thúc cuộc đời.
Ở thế giới ấy, người xem sẽ dõi theo hành trình trốn chạy và cũng tìm được lý do để sống của cô gái trẻ Momo (Hibiki Kitazawa thủ vai) và Todo (Ayumu Nakajima thủ vai).
Nỗi đau và sự cô đơn của các nhân vật khá giống với các nhân vật trong "Ở quán cà phê của tuổi trẻ lạc lối" - một cuốn truyện nổi tiếng của nhà văn Patrick Modiano, nhưng cách kể chuyện và diễn biến của bộ phim lại mang màu sắc hy vọng hơn. Hơn nữa, đây không chỉ là một phim, mà còn là một bài thơ bằng điện ảnh về những tâm hồn cần được chữa lành.
Hai mươi tuổi, tâm hồn Momo trống rỗng, mang trong mình sự hoài niệm, khao khát được yêu thương và được công nhận. Còn Todo là một thầy giáo với gương mặt dày dạn từng trải của tuổi bốn mươi với nhiều bí mật. Anh cũng đang lạc lối trong cuộc đời với những nỗi đau thương của một kẻ đầy mất mát.
Cuộc gặp gỡ của họ diễn ra trong khu phố về đêm, nơi họ nắm tay nhau, hát vang bài "Kutsu ga naru" (Đôi giày reo) - một ca khúc ẩn chứa ký ức tuổi thơ. Giữa những bước chân lạc lõng, họ tìm thấy sự kết nối sâu sắc, không chỉ về thể xác mà còn trong tâm hồn.
Xuyên suốt bộ phim là hành trình trốn chạy khỏi thực tại của cả hai, để tìm đến biển - nơi họ tin rằng sẽ có được sự tự do, sự vỗ về an ủi trong chính tâm hồn. Mỗi khung hình là một góc nhìn lãng mạn về cuộc đời, lúc là màn đêm u tịch, khi là rừng xanh hi vọng, và cuối cùng là biển cả rộng lớn.
Đây không phải là sự miêu tả đơn giản về cuộc chạy trốn giữa hai kẻ mộng mơ, mà là ẩn dụ cho cuộc hành trình tìm kiếm chính mình, tìm lại cảm xúc và giá trị đã đánh mất.
Bộ phim có rất nhiều đoạn hội thoại mang đến sự tỉnh thức nhưng cũng khiến nhiều người đau đáu. "Anh có nơi nào để đến không?" - "Không. Nếu có nơi đến thì đâu có thể gọi là bỏ trốn", chỉ hai câu này thôi đủ để người xem nhói đau bởi cảm giác bơ vơ, không chốn dung thân của Todo.
Trong khi Momo tượng trưng cho thanh xuân rực rỡ, sống theo cảm xúc và bản năng, Todo lại là gã trung niên trải sự đời , đi qua nhiều thăng trầm, mất mát, tổn thương. Anh có chút lo sợ khi kết nối với Momo nhưng những lúc nắm tay và "gần gũi" Momo, Todo dường như được tiếp thêm sức mạnh để sống, trong anh lại rạo rực và ham muốn như tuổi đôi mươi.
Sự kết hợp của hai người tưởng chừng như là hai mảnh ghép khác nhau lại vô cùng hòa hợp. Mỗi cái chạm tay, mỗi ánh mắt họ trao nhau đều khiến khán giả cảm nhận rõ ràng sự mong manh nhưng mãnh liệt của tình cảm giữa hai nhân vật.
Bộ phim được Beta Distribution phát hành và sẽ chính thức được khởi chiếu tại các rạp trên toàn quốc từ ngày 4-10, hứa hẹn sẽ là tác phẩm chữa lành hay nhất trong mùa trung thu năm nay.